In bài này
Bài này thuộc tiểu mục: Thanh Thủy (phần 2)
Số lần đọc: 1911

Tôi đến thăm anh giữa buổi chiều
Nắng vàng nhè nhẹ gió hiu hiu
Vườn hoa bướm trắng đang bay lượn
Anh kể tôi nghe chuyện “Nhị Kiều”

Nắng hết bao giờ chẳng có hay
Ngồi nghe anh kể tưởng mình say
Hoàng hôn tím đậm mình bừng tỉnh
Tối rồi xin để mình về đây

Anh tiển mình ra tận cuối thôn
Mình nghe trong dạ cứ bồn chồn
Tưởng mình sắp mất gì khó hiểu
Có phải chăng mình sắp bị hôn

Lịch sự buông tay chúc em về
Mình như vừa tỉnh lại vừa mê
Cúi đầu mình gật và luyến tiếc
Hết một chiều vàng đẹp đẹp ghê    

nangvang