In bài này
Bài này thuộc tiểu mục: Xuận và Hoài Niệm
Số lần đọc: 2176

Tết Tha Hương

Chuông sầu buông tiếng lẻ loi,
Nghe càng xót phận lạc loài xa quê!

Hôm nay gió Bắc thổi về
Rừng sâu thở giấc, lạnh tê điếng người.
Ðường đi trắng phủ tuyết rơi,
Cúc vàng lẩn mặt, mai cười cũng không!
Dạt dào sóng biển mênh mông,
Nước trời mờ xám, chim hồng vắng bay ...

... Lịch rằng Xuân đến ... Lạ thay!
Tết đây chợ thiếu hương trà quê ta!
Bên tường thiếu liễu thướt tha,
Ngoài sân thiếu cả gốc hoa bích đào!

... Thì ra Tết vắng vợ yêu,
Giao thừa tẻ ngắt! ... Ra vào mặc ai!

Tha hương cửa đóng then cài,
Bạn cùng sách nát, viết bài thơ xuân:

- Cúc đảm cạnh hoa hồng, Phước Lộc Tho. Hòa,
Chúc khắp núi sông vui hưởng Tết;
- Tùng cao bên tuyết trắng, Khang Ninh Phú Qúy,
Cầu chung già trẻ đẹp du xuân!

Thanh Phượng Vương Duy Quỳnh

Uống Rượu Đêm Khuya

Rượu, cảnh đêm khuya lặng lẽ ngồi,
Nhìn sâu đáy cốc mãi không thôi:
Nghĩa Tình dang dỡ đời buồn tủi
Trường sách ngổn Ngang bước ngược suôi,
Căm hận chất chồng đầy mặt đất,
Phù vân thay đổi khắp lung trời.
Lão nhiêu nhắp cạn men nồng đắng,
Càng rót...lệ trào thánh thót rơi...

Càng rót ...lệ trào thánh thót rơi...
Ruột Tằm quặn quạị.điếng tơi bời:
Quê nhà vợ bệnh đành đau nhịn,
Đất khách con làm chẳng nghĩ ngơi!
Nước khóc ô hay ngoài cửa kính,
Cây khô, lạ chửa! giữa khung trời!
Thôi thôi , chai cạn , ôm chăn gối,
Lạnh lẽo nữa gường, bạn ngọc ơi!

Thanh Phượng Vương Duy Quỳnh 1983

{module 26}